Xu Hướng 9/2023 # Anh Yêu Em Bằng Chừng Nào – Theoyeucau # Top 17 Xem Nhiều | Globaltraining.edu.vn

Xu Hướng 9/2023 # Anh Yêu Em Bằng Chừng Nào – Theoyeucau # Top 17 Xem Nhiều

Bạn đang xem bài viết Anh Yêu Em Bằng Chừng Nào – Theoyeucau được cập nhật mới nhất tháng 9 năm 2023 trên website Globaltraining.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Hà Nội… những ngày tháng không anh…

Em nhớ đã từng nói với anh rằng: “Em yêu anh. Nhiều như cá dưới nước, như chim trên trời, nhiều nhiều… như em yêu đồng xu 5000đ vậy”. Lúc ấy, anh chỉ cười haha và bảo rằng: “Thật vậy à? Thật vậy sao? Em yêu 5000đ nhiều như vậy à?”… Nhưng… có lẽ cũng đã quá lâu rồi, phải không anh? Quá lâu, để ta không còn nhớ về nhau nữa… Và sau cùng… trên bước đường ta đi… cũng chẳng còn có nhau…

Lần gần đây lên Thư viện QG tìm sách, mua phiếu, được người quản lý trả lại 5000đ bằng tiền xu. Có lẽ sẽ chẳng thể nào mang ra chợ, hay đến đâu đó để tiêu được nữa. Nhưng không hiểu sao, bàn tay em vẫn nhận lấy, và rồi nắm chặt lại. 5000đ tròn trịa trong tay em, hoen gỉ, và chẳng còn lấy một chút giá trị…

Anh biết không? Lúc đó, em đã phải mím chặt môi, để ngăn mình đừng khóc… khi nhận ra rằng: “Hóa ra tình yêu của mình cũng chỉ rẻ mạt và hoen ố như đồng xu 5000 này thôi. Cuối cùng, cũng chẳng ai còn cần đến nó nữa……”

Anh đã tự mình tìm đến quán cà phê ấy, cái quán mà lần đầu tiên chúng mình hò hẹn. Anh đến và ngồi một mình, để tự nhận ra rằng, hạnh phúc diễn ra quanh anh là sự thật chứ không phải giấc mơ…

Anh bảo một ngày anh nhớ em 24 lần, em nhíu mày không chịu, bắt anh phải nhớ 60 lần một giây.

Em hay hỏi rằng: “Anh yêu em bằng chừng nào?”, anh không trả lời rằng anh yêu em bằng cả ông trời, bằng cả trái đất, mà anh yêu em bằng cả trái tim anh. Bởi anh nghèo đến nỗi chỉ đủ sức sở hữu trái tim mình, anh chỉ có trái tim để yêu em, còn trời đất là của chung, sao lấy để tặng em được chứ?

Em thường rúc dưới ngực anh, đếm xem một phút tim anh đập bao nhiêu nhịp, rồi lại so bì khi nhận ra tim anh đập không nhiều bằng tim em, nghĩa là anh không yêu em nhiều bằng em yêu anh.

Em hỏi anh: “Vì sao tay anh lạnh thế mà tay em lại ấm?”, anh cười rồi bâng quơ câu hát “tay anh lạnh để cho tình mình ấm”. Em lại bảo anh ăn gian, bắt đền anh vì tay lạnh mà dám cầm tay em. Anh ghét đi xe máy, anh thích chở em bằng xe đạp lang thang dưới những hàng cây. Em hỏi anh có thể chở nổi em qua con dốc trước ngõ nhà thờ không, anh bở hơi tai nhưng vẫn thất thểu rằng: “Anh đủ sức đèo em đi hết cuộc đời”!

Hạnh phúc chớm đầu bao giờ cũng tràn ngập màu hồng. Anh rộn rã khi được bước bên em, được nghe em nói, được thấy em cười, lòng vui như cảm nhận thấy hơi ấm của tình yêu, hạnh phúc. Ngày mình xa nhau, em gói những món quà anh đã tặng cho vào vali để trả lại. Em bảo: “Hạnh phúc đến quá dễ dàng, rồi cũng sẽ ra đi”. Anh đau đớn nhận ra rằng mình thất hứa. Anh đã hứa không bao giờ để em buồn…

Em biết không, lần đầu tiên anh khóc. Anh biết lẽ ra không được vậy, vì anh là đàn ông. Nhưng anh cũng không hiểu tại sao nước mắt lại chảy nhiều như thế. Khi hạnh phúc tưởng chừng đã vội vã ra đi, em lại trở về bên anh. Vì chúng mình còn yêu, vì chúng mình không thể xa nhau. Tại sao phải đổ vỡ khi cả hai còn thương nhau đến thế? Giờ anh bảo rằng, hạnh phúc như mặt biển. Biển cả bao la lắm, khi bình yên, lúc phong ba bão táp. Cũng như tình mình, có nước mắt, có hoa hồng, rồi anh mới biết thương em nhiều hơn.

21 Lý Do Tại Sao Anh Yêu Em/Em Yêu Anh

1. Em có thể sống thật, có thể là chính em khi em ở bên anh.2. Em yêu anh vì những ý nghĩ của anh về tình yêu lãng mạn: ánh sáng mờ mờ của nến, của ngọn lửa nhảy múa trong lò sưởi, âm thanh dìu dặt của nhạc êm dịu … và một cõi riêng chỉ có hai chúng ta.3. Yêu anh vì anh đã làm cho em cảm thấy em được yêu thích vô cùng – một cảm giác mà em chưa bao giờ có.4. Em có thể nói cho anh nghe tất cả mọi chuyện mà anh vẫn không bị … hết hồn hết vía (hay là anh có giựt mình một chút nhưng vẫn tiếp tục lắng nghe.)5. Niềm tin vĩnh cửu của anh đối với tình yêu của chúng ta đã giữ cho ngọn lửa tình của anh và em cháy sáng mãi.6. Khi anh và em ở bên nhau, chúng ta có thể làm ra phép lạ.7. Anh và em là một sự kết hợp hoàn hảo.8. Mỗi khi nghĩ đến anh, một cảm giác tuyệt diệu dâng đầy trong em.9. Tình yêu của anh cho em biết thế nào là rung động – càng ngày càng nhiều.

10. Anh không bao giờ chịu thua, không bao giờ chịu bỏ đi tình yêu của chúng mình, và anh đã dẫn dắt em cùng đi với anh.11. Anh có một sức lôi cuốn mà em không thể nào cưỡng lại được.12. Em yêu anh vì anh đã làm cho em thể hiện được phần tốt đẹp nhất của bản thân mình.13. Anh của em thiệt là “tiếu lâm”.14. Cứ mỗi lần em nhìn em, tim em lại bị lỡ mất một nhịp đập.15. Anh là người giữ chìa khóa mở cửa trái tim của em.16. Anh luôn luôn nói những điều mà em … cần và thích nghe (ví dụ như: “em thật đẹp và đáng yêu”).17. Anh đã dạy cho em ý nghĩa thật của tình yêu.18. Tình yêu là tất cả, và anh là tất cả đối với em, vậy anh cũng chính là tình yêu.19. Anh là khúc nhạc đệm cho những giấc mơ của em.20. Em sống vui vì có anh, và em đã nợ anh chính cuộc sống của em.21. Và, dĩ nhiên, em yêu anh vì anh rất thông minh – anh đã thông minh đủ để chọn em làm người yêu của anh.

1. Em có thể sống thật, có thể là chính em khi em ở bên anh.2. Em yêu anh vì những ý nghĩ của anh về tình yêu lãng mạn: ánh sáng mờ mờ của nến, của ngọn lửa nhảy múa trong lò sưởi, âm thanh dìu dặt của nhạc êm dịu … và một cõi riêng chỉ có hai chúng ta.3. Yêu anh vì anh đã làm cho em cảm thấy em được yêu thích vô cùng – một cảm giác mà em chưa bao giờ có.4. Em có thể nói cho anh nghe tất cả mọi chuyện mà anh vẫn không bị … hết hồn hết vía (hay là anh có giựt mình một chút nhưng vẫn tiếp tục lắng nghe.)5. Niềm tin vĩnh cửu của anh đối với tình yêu của chúng ta đã giữ cho ngọn lửa tình của anh và em cháy sáng mãi.6. Khi anh và em ở bên nhau, chúng ta có thể làm ra phép lạ.7. Anh và em là một sự kết hợp hoàn hảo.8. Mỗi khi nghĩ đến anh, một cảm giác tuyệt diệu dâng đầy trong em.9. Tình yêu của anh cho em biết thế nào là rung động – càng ngày càng nhiều.10. Anh không bao giờ chịu thua, không bao giờ chịu bỏ đi tình yêu của chúng mình, và anh đã dẫn dắt em cùng đi với anh.11. Anh có một sức lôi cuốn mà em không thể nào cưỡng lại được.12. Em yêu anh vì anh đã làm cho em thể hiện được phần tốt đẹp nhất của bản thân mình.13. Anh của em thiệt là “tiếu lâm”.14. Cứ mỗi lần em nhìn em, tim em lại bị lỡ mất một nhịp đập.15. Anh là người giữ chìa khóa mở cửa trái tim của em.16. Anh luôn luôn nói những điều mà em … cần và thích nghe (ví dụ như: “em thật đẹp và đáng yêu”).17. Anh đã dạy cho em ý nghĩa thật của tình yêu.18. Tình yêu là tất cả, và anh là tất cả đối với em, vậy anh cũng chính là tình yêu.19. Anh là khúc nhạc đệm cho những giấc mơ của em.20. Em sống vui vì có anh, và em đã nợ anh chính cuộc sống của em.21. Và, dĩ nhiên, em yêu anh vì anh rất thông minh – anh đã thông minh đủ để chọn em làm người yêu của anh.

Nếu Em Nói Em Yêu Anh

Bởi có lẽ cái tôi của Linh vẫn lớn hơn tình cảm mà cô dành cho anh.

***

Đêm nào đấy của tháng mười một năm trước, trời mùa đông thật lạnh, bên ngoài chỉ còn nghe thấy tiếng mưa rả rích và tiếng gió lùa trên mái nhà, Linh cuộn tròn trong chăn, tay ôm điện thoại và theo thói quen không ngủ trước khi qua ngày mới. Cô đang xem bộ phim ngôn tình chuyển thể mà cô đã đọc truyện từ lâu. Đột nhiên, có tiếng tin nhắn Facebook, từ một cái nick lạ mà hình như vài ngày trước cô vừa xác nhận.

“Em có thể viết giúp anh một bài thơ được không?”

“Xin lỗi, ai vậy ạ?”

Và họ quen nhau từ đấy. Mà không, chính xác là họ quen nhau từ rất lâu rồi, bởi Hải là cháu bên nhà nội của cô Linh, Linh biết anh nhưng chưa bao giờ nói chuyện.

Cuộc nói chuyện dường như trở nên thú vị khi Hải tiết lộ anh khá ấn tượng với những bài viết trên Facebook của cô và ngỏ ý muốn nhờ cô viết giúp anh một bài thơ với nội dung là nhớ về người yêu cũ. Linh khá ngạc nhiên với những dòng tin nhắn của Hải, bởi cô thỉnh thoảng vẫn cập nhật những bài thơ hay tản văn về tình yêu trên trang cá nhân của mình nhưng Linh tuyệt nhiên không phải là người nổi tiếng. Những người bạn của Linh hễ gặp rắc rối trong chuyện tình cảm vẫn thường tâm sự hỏi ý kiến của cô nhưng với người lạ như anh thì cô chưa từng gặp qua. Tuy nhiên, cô vẫn vui vẻ đồng ý.

***

Có lẽ, khi cô đơn, ai rồi cũng dễ nảy sinh tình cảm với người khác giới, đặc biệt là với những người thường xuyên trò chuyện với mình. Hải cũng không ngoại lệ. Linh như một vị cứu tinh cứu vớt cuộc đời Hải ra khỏi những tháng ngày u uất khi cứ nhớ về người yêu cũ. Những câu chuyện của cô, tiếng cười của cô đều khiến Hải thao thức suốt đêm, Hải nghĩ về Linh rất nhiều, y hệt những chàng trai mới lớn biết yêu. Hải biết rõ cảm xúc trong mình nhưng không thể thộ lộ với Linh, bởi vì Hải biết dù có nói với Linh thế nào, cô cũng không thể tin được một người con trai vừa mới chia tay bạn gái lại có thể yêu một ai khác nhanh chóng như vậy. Hơn hai tháng với Linh có lẽ là quá ngắn. Mà Linh, Hải cũng biết rõ là Linh đã có người yêu, nhưng qua lời Linh kể, dường như mối quan hệ của cô với anh chàng kia không được tốt cho lắm.

Hóa ra, có đôi lúc người ta chẳng thể phân biệt nổi đâu là đúng người hay sai người, thế nào là đúng thời điểm hay sai thời điểm, như Hải bây giờ vậy. Mà Hải chẳng thể nào xác định được việc yêu Linh bao giờ mới đúng thời điểm, bởi trước khi quen Linh, Hải đã có người yêu, còn hiện tại chính Hải cũng cảm thấy nực cười với chính mình khi nghĩ đến việc bao giờ thì Linh chia tay với người yêu của cô ấy.

Đêm giao thừa, Hải muốn đưa Linh đi xem pháo hoa, nghe người ta bảo nếu đôi nào yêu nhau cùng ngắm pháo hoa thì sẽ không bao giờ chia tay. Nhưng chẳng có đêm 30 nào Linh được ra khỏi nhà cả, bởi về nhà sau 12 giờ đêm đối với con gái là một điêù cấm kị trong gia đình truyền thống như nhà Linh.

Tối đó, Linh và người yêu cãi nhau.

“Nếu bây giờ em muốn khóc có được không?”

Hải nhận được tin nhắn từ Linh sau khi chúc cô măm mới vui vẻ.

“Đừng khóc! Nếu khóc anh sẽ đến nhà em bây giờ.”

Kỳ thực, Linh rất muốn khóc cho nhẹ lòng, cô đã chịu đựng quá lâu rồi, giả vờ làm một người yêu chín chắn, giả vờ bỏ qua những tật xấu của người yêu, giả vờ không ghen tuông vớ vẩn, và giả vờ dù không được quan tâm thì bản thân vẫn ổn, nhưng giả vờ mãi chỉ khiến Linh thêm mệt mỏi, vậy mà chẳng hề có giọt nước nào rơi ra từ khóe mắt Linh. Cô không thể khóc, đúng hơn là không khóc được, phải chăng cô mạnh mẽ quá lâu rồi, cứng rắn quá lâu rồi khiến cô chai lì với cảm xúc.

Đêm ấy, Hải cũng không tài nào ngủ yên. Hải biết Linh bề ngoài mạnh mẽ là thế nhưng bên trong thực sự rất yếu đuối, vì vậy anh mới muốn yêu cô, che chở và bảo vệ cho cô.

Tối mồng một tết Nguyên Đán, Hải hẹn Linh đi cà phê. Linh gọi cho mình một ly cà phê đen Sài Gòn, Hải không ngạc nhiên, bởi vì Hải biết Linh rất thích cà phê. Nhưng Hải phát hiện ra ánh mắt Linh chẳng hiện lên một tia vui vẻ nào dù cho Hải nói gì cô cũng cười.

Lúc đưa Linh về, Hải tặng Linh một hộp kẹo nhỏ, Hải không nhắc thì có lẽ Linh cũng quên mất. Nhưng ý nghĩa của hộp kẹo bây giờ không phải để cảm ơn nữa, mà là để tỏ tình. Hải nói với cô rằng mình yêu cô, hỏi cô có thể cho anh một cơ hội hay không. Linh từ chối khéo. Trong hoàn cảnh này, người con gái làm sao có thể vui vẻ mà gật đầu cho được. Huống hồ, Linh và người yêu vẫn đang trong một mối quan hệ, gọi là mối quan hệ bởi vì Linh biết đó chẳng phải là tình yêu nữa rồi, mà Linh thì chẳng đành lòng buông tay. Con gái đôi khi cứ ngốc nghếch như thế.

Trời bắt đầu mưa, là cơn mưa đầu tiên của năm mới, không ào ạt, không mạnh mẽ như những cơn mưa mùa đông, chỉ lất phất như mưa bụi. Linh khép của sổ rồi đi nằm. Hải vẫn nhắn tin cho Linh như thường lệ. Cô vẫn nói chuyện như chưa hề có chuyện tỏ tình xảy ra, nhưng Hải bảo mình sẽ đợi, bao lâu vẫn đợi.

Thanh xuân có bao lâu đâu mà con người ta cứ muốn đợi. Vậy nhưng, vì người ta không đành tâm từ bỏ nên người ta chỉ còn cách chờ đợi, mà biết phải đợi đến bao giờ. Rồi khi không đợi được nữa, người ta lại hối tiếc vì những năm tháng mình đã bỏ ra, trách người vô tình hay trách mình ngốc nghếch cũng không thể thay đổi được gì, mà mình lại chẳng thừa thãi sự ngây thơ để tiếp tục chờ đợi nữa.

Rốt cuộc, chuyện tình của Linh cũng đến hồi kết thúc. Khi nghe tin này Hải không biết mình nên vui hay buồn. Hải chỉ biết một điều, chắc chắn bây giờ Linh đang rất buồn. Có cuộc tình nào đi qua mà không vương vấn, có ai đó từng là tất cả của mình rời xa mà không nuối tiếc. Hải cũng đã từng rất đau khổ khi chia tay người yêu mà.

Đêm ấy, Hải hút thuốc rất nhiều, sau khi nói chuyện với Linh. Hải biết Linh cũng không ngủ được đâu, như anh vậy. Những đêm như thế này thật dài, màn đêm thăm thẳm, những ánh sao cũng chẳng buồn lấp lánh trên bầu trời cao xa kia. Hoặc đúng hơn là Hải chẳng có tâm trạng mà xác minh xem chúng có thực sự lấp lánh hay không.

Những ngày tháng sau đó, Hải vẫn quan tâm Linh mỗi ngày, vài ba lần anh tỏ tình nhưng Linh đều từ chối, cô sợ cô vội vàng sẽ mang đến tổn thương cho anh, cô sợ một ngày nào đó cô nhận ra anh chỉ là người thay thế trong cô. Hơn nữa, cô cũng sợ yêu xa, sợ cái khoảng cách địa lý ấy sẽ tạo nên khoảng cách trong tim hai con người.

Chẳng biết duyên phận đẩy đưa thế nào, những cuộc tình của cô đều là yêu xa, nên bây giờ cô sợ hãi, kỳ thực chẳng có điều gì đảm bảo cho một khoảng cách dài hơn 1000 cây số ấy cả. Mà một sinh viên năm cuối như cô lại chẳng muốn sau khi ra trường đến thành phố nơi anh để làm việc, nó không thích hợp với một người như cô.

Nhưng điều quan trọng là Linh có yêu Hải không thì cô chưa trả lời được. Cô thích anh, an tâm mà kể mọi chuyện buồn vui với anh, bình yên khi nghe giọng nói của anh, nhưng cô không chắc đó là yêu hay chỉ là ngộ nhận.

Sẽ là những lỡ làng khi con người ta phát hiện ra sau tất cả những yêu thương trao gửi hóa ra đều chỉ là ngộ nhận, mà lạ thay, con người vốn hay ngộ nhận như thế. Đặc biệt là tình cảm.

Hai tháng, đó là quãng thời gian Hải biến mất khỏi cuộc đời Linh. Chính xác là Hải vẫn ở đó, vẫn làm việc, chỉ là thôi không còn quan tâm Linh, nhắn tin cho Linh mỗi ngày nữa. Hải chỉ bảo Linh rằng hãy cố gắng vì ước mơ của mình và đừng dễ dàng khóc vì một ai đó.

Linh lại giả vờ, giả vờ không quan tâm Hải, giả vờ mình vẫn ổn, vẫn vui vẻ với cuộc sống. Nhưng Linh luôn nhớ đến Hải trong mọi khoảnh khắc. Linh quyết định đi Đà Lạt để tạm quên đi mọi thứ, quên đi cuộc sống tất bật nơi thành phố năng động cô đang ở, quên đi chuyện bài vở trên lớp học và quên đi anh. Mà kỳ lạ thay, mỗi nơi cô đến, cô đều nghĩ tới anh, lại ước giá mà cô có thể đi cùng anh.

Hải từng hứa với Linh sẽ bỏ thuốc, một ngày nào đấy họ gặp lại nhau cô sẽ thấy anh không còn hút nữa, nhưng phải làm sao để bỏ thuốc đây khi mà mỗi khi nhớ đến Linh, anh thường tìm nó để bầu bạn. Hải càng nhớ Linh, anh càng hút nhiều hơn.

Một đêm tháng sáu, trời nóng nực, Linh cứ lăn qua lăn lại không tài nào ngủ được. Cuối cùng, cô lấy hết dũng khí nhắn tin cho anh. Trong đời cô, đây có lẽ là việc đầu tiên khiến cô cần nhiều can đảm đến vậy. Lần đầu tiên cô tỏ tình. Cô cầm lên, đặt xuống chiếc điện thoại bao nhiêu lần cuối cùng mới dám ẩn nút gửi.

“Nếu em nói em yêu anh…”

“Anh đã đợi điều này từ rất lâu. Anh thực sự rất yêu em.”

Trương Hoài Nhật Lý

Vì Sao Em Yêu Anh?

Yêu một người thì chắc chắn không bao  giờ có lý do chính xác được. Bởi người ta ví von là yêu gì cái gì nhiều  khi ra đi vì cái ấy. Nhưng đến khi yêu anh thì em lại có hàng đống lý  do để yêu mới chết chứ!

Ảnh của Ylanite Koppens

Lần đầu tiên gặp nhau, anh đến trễ và chỉ  biết nở nụ cười khi vừa thấy em. Ai dè bị em nói một tràn trách móc các  kiểu này nọ, em chỉ trêu anh thôi. Lúc nào anh cũng cười, mở miệng ra  cười, cười là hành động đầu tiên của anh trong mọi giao tiếp. Và anh  cười hứng chí nhất là khi chọc ghẹo em.

Em thường xuyên nói câu “Im đi” mỗi khi em chẳng còn lời nào đáp trả lại anh. Anh sẽ cười hô hố một cách khoái trá rồi ghẹo tiếp “Đó, lần nào không nói lại được cũng kêu im đi hết trơn à hahaha”. Thiệt là đáng ghét gì đâu.

Em giận, em rất giận mỗi khi mình cãi  nhau nhưng anh luôn châm dầu vào lửa. Anh nhất quyết sẽ làm cho mọi  chuyện rõ ràng. Xưa giờ, em luôn là người muốn rõ ràng mọi chuyện khi  xảy ra xung đột nhưng đến khi yêu anh thì em mới biết cảm giác điên tiết  tới chả muốn thèm giải quyết là gì. Lần nào anh cũng để em bình tĩnh  hơn 1 tiếng đồng hồ, sau đó sẽ gọi điện để nhỏ nhẹ giải quyết vấn đề.

Anh nhiều chuyện dễ sợ luôn í, chắc cũng  ngang ngửa em. Thành ra mình có thể nói chuyện mây nước gió trời cả ngày  lẫn đêm mà cũng không biết chán. Em không biết anh sao? Chứ em cảm thấy  gặp anh đúng là khỏi phải chê. Vì em là con một, thích tâm sự, chia sẻ,  hổng thích im im hay ở một mình. Anh thì lúc ở gần không nói, lúc ở xa  luôn cố gắng để tạo cho em cảm giác anh vẫn bên em. Em trân trọng điều  đó ở anh, bởi vì chưa ai làm được điều cho em cả. Chuyện bình thường và  giản đơn nhất đó, anh đã làm được cho em.

Em lầy lội, hài hước, trêu ghẹo anh thế  nào anh cũng kiếm cách đáp trả khinh khủng hơn em. Bó tay thiệt luôn à!  Nhưng em thích, vì có người cãi lộn vui anh ạ! Mà vốn dĩ những người hài  hước thì đầu óc luôn thông thái bởi phải tiếp cận nhiều vấn đề mới biến  một câu chuyện đời thường thành một câu chuyện vui được. Thủ thuật châm  biếm chính mình cũng được anh đem ra thực hiện, em nghĩ mình đã gặp  người đồng đạo rồi. Nên chúng ta bên nhau, luôn tràn ngập tiếng cười.

Trừ những lúc nghiêm túc, thái độ anh  thật “chóa”. Mà em cũng chả hiền gì, cự lại liền nếu cảm thấy anh đang  chỉ trích sai em. Cương vậy đó, nhưng lúc em cũng dịu dịu bớt để làm hòa  với anh. Anh mà nghe em nói “em xin lỗi, nãy em nóng” thì anh cũng hùa theo ngay “anh cũng xin lỗi, nãy anh hơi quá!“. Xong rồi, đâu lại đấy.

Mỗi lần cãi nhau mà không nói chia tay  thì cũng hơi phí anh ha! Ờ, dù tụi mình cực kì nghiêm túc trong chuyện  tình cảm, không đem lý do chia tay ra để hờn dỗi. Nhưng đôi khi vũng lầy  đó quá hấp dẫn hai đứa, mà kiểu có muốn chia đâu, cứ đùng đùng đẩy đẩy  cho người kia quyết định. Miệng thì lúc nào cũng kênh kênh lên à “Em / anh mong em / anh hạnh phúc thôi, quyết định là tùy ở em / anh!“.  Nhưng xong rồi lại lái sang chuyện khác, xem như chưa từng có cuộc cãi  vã. Hổng phải là né tránh, mà cả hai đều biết, giận thì trách nhau nhưng  nếu chia tay thật sự hai đứa sẽ tự chính miệng nói ra mà không cần đợi  đối phương lên tiếng. Tụi mình là vậy, giỡn thì nhây mà khi dứt khoát  thì cũng rõ ràng nhanh chóng.

Khi yêu ai, em vốn đã nhiệt tình thì anh  cũng chẳng khác gì. Thậm chí đôi khi sự nhiệt tình của anh khiến em còn  cảm thấy dã man cơ! Mà sao cái gì anh cũng hơn em ráo, nản thiệt! Nhưng  em hạnh phúc vì sự nhiệt tình của anh, vì nó không gói gọn trong câu  “anh yêu em” mà là bởi những hành động bé tí nhỏ nhặt mà anh làm cho em.  Anh khẳng định rất rõ vị trí của em trong lòng anh, chưa ai khiến em an  tâm đến vậy.

Lần đầu tiên khi em yêu, em chẳng phải  chạy theo ai cả, cũng chả nương theo ai. Dù theo quán tính, em luôn luôn  sẽ cố gắng nương theo đối phương không ít thì nhiều, mà khi sâu sắc có  khi là nhiều hơn nữa kìa. Nhưng với anh, em tuyệt đối không cần làm  chuyện đó. Em cứ là em, bất chấp và tùy hứng. May là anh phản ứng kịp  trước mọi tình huống tùy hứng của em. Mà thật ra là em tin anh luôn giải  quyết tốt mọi vấn đề em đưa ra mới đúng hí hí.

Anh thông minh, hài hước và hiểu chuyện.  May là đầu em cũng không tăm tối lắm mới nói chuyện được với anh. Em  hiểu rõ anh tới nỗi, anh không cần phải nói thẳng với em. Trừ mấy chuyện  to to bự bự thì ối giời ơi, anh nói gì em cũng lắc đầu cho xem. Với em,  chỉ cần hiểu con người anh là đủ, vì điều đó khiến lòng tin em dành cho  anh là trọn vẹn nhất, và cũng bền vững nhất.

Đấy toàn bộ những lý do mà em yêu anh.   Vì lẽ đó, mà em chưa bao giờ cam tâm khi ông trời cướp anh ra khỏi em.  Kiểu như ổng nhá hàng hay sao ấy, cho em gặp chưa được bao lâu lại lấy  lại hết tất cả như chưa từng có gì xảy ra. Em sẽ không bao giờ gặp được  một ai khác như anh cũng như yêu theo cách mà anh và em đã yêu nhau.

Em cám ơn vì anh đã xuất hiện trong cuộc  đời em, khiến em nhận ra là chính mình nó tuyệt vời cỡ nào. Nên em vẫn  luôn tự nhủ mình sẽ sống tốt, sống tốt phần đời còn lại thay anh. Em vẫn  viết về anh, về tình yêu của tụi mình, về mọi cảm xúc em dành cho anh  cho đến khi em chẳng viết được nữa. Đến lúc ấy, em tin anh sẽ mừng vì em  đã sẵn sàng bước tiếp con đường khác mà không có anh ở đấy. Nhưng đó là  sự buông bỏ tự nguyện, chứ không phải o ép bản thân như em đã cố gắng  làm suốt khoảng thời gian vừa rồi. Thời gian sẽ làm phai nhòa mọi nỗi  đau và chỉ giữ lại những gì đẹp đẽ nhất của hai đứa mình, anh ha!

Sài Gòn, 19 tháng 02 năm 2023.

Trần Hoàng Ngọc Bích 

Chẳng Bao Giờ Anh Biết Được; Em Yêu Anh Tới Mức Nào!

…::[V]ersailles [F]c::…

Versailles Philharmonic Quintet FC ~ The European Nobleman’s domain 

Trang Chính  News  Gallery  Tìm kiếm  Tìm kiếm

Display results as : Số bài Chủ đề

Advanced SearchĐăng ký  Đăng Nhập  

Em Yêu Anh Nhiều Lắm

26/08/2023

Bài hát: Muộn màng, Trình bày và sáng tác: Thủy Tiên.

Thu gọn

Cập nhật thông tin chi tiết về Anh Yêu Em Bằng Chừng Nào – Theoyeucau trên website Globaltraining.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!