Làm Sao Em Quên Hết Những Tiếng Cười / Top 11 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 6/2023 # Top View | Globaltraining.edu.vn

Làm Sao Để Quên Em

Lời bài hát

Một mình anh lang thang ngồi trong bóng đêm lặng thầm, lòng chợt suy nghĩ những chuyện buồn vừa qua, giọt nước mắt rơi lặng lẽ trong nỗi đau nghẹn ngào, vì giờ a đã mãi mãi mất em người ơi, Kỷ niệm xưa bên nhau chỉ là giấc mơ xa vời. vì giờ em đã đổi thay quên tình anh. vội vàng mang theo duyên tình mới em bỏ anh nơi này để lại trong anh với nỗi đau kéo dài ĐK:Làm sao để quên những phút giây mình bên nhau làm sao để xóa hết ký ức đã hằn sâu, làm sao a có thể sống được tiếp khi thiếu em trong đời. làm sao có thể ngăn dòng được nước mắt, Giờ nhìn em hạnh phúc đắm đuối bên người khác người ơi trong lòng anh đau đớn vô cùng lệ cay run run bật khóc vì em trong bóng đêm vô tình, người yêu ơi ta mất nhau thật rồi,

Làm Sao Để Anh Quên Em?

– Tôi và cô ấy quen nhau trong một lần tình cờ. Khi đó, tôi đang là bộ đội và được về dự đám tang một người bác, còn cô ấy là bạn học với con gái người bác đã mất của tôi.

TIN BÀI KHÁC

Lần đó, tôi và cô ấy cũng có một chút ấn tượng về nhau nhưng vì tôi phải lên đơn vị và không có cơ hội làm quen với cô ấy, mãi 6 tháng sau tôi mới xin được số điện thoại và làm quen với cô ấy.

Lúc đó, khi mới quen nhau được 2 ngày thì cô ấy đón nhận cú sốc lớn là mất đi người cha mãi mãi sau một tai nạn. Thời gian đó, tôi thường xuyên nhắn tin an ủi và động viên cô ấy, dần dần thì thân thiết hơn vì cả 2 cùng đều có tâm trạng buồn, em thì mất đi người thân còn tôi là một nỗi buồn xa xứ. Càng ngày chúng tôi càng hiểu nhau hơn và nảy sinh tình cảm, cô ấy đã nhận lời yêu tôi bất chấp khoảng cách về địa lý và không được gặp mặt nhau.

Trong thời gian yêu nhau, khi tôi còn tại ngũ, chúng tôi không thường xuyên liên lạc được với nhau vì tôi không được dùng điện thoại và em cũng chẳng lên thăm tôi được vì còn đi học. Có những lúc gần 1 tháng trời không liên lạc được với cô ấy nhưng cô ấy cũng chỉ trách yêu rồi lại thông cảm cho tôi cũng không đòi hỏi nhiều. Điều đó càng khiến tôi trân trọng và yêu cô ấy hơn.

Tình yêu của chúng tôi cứ thế lớn dần lên và tưởng chừng mãi mãi thuộc về nhau. Cả 2 đều mong đến ngày tôi hoàn thành nghĩa vụ về nhà để được gần gũi nhau, bù đắp cho những ngày xa cách. Và ngày ấy cũng đến sau 8 tháng chờ đợi. Tôi hoàn thành nghĩa vụ, trở về quê hương, 2 đứa gặp nhau thì mừng lắm nhưng chúng tôi không đi quá giới hạn vì tôi muốn giữ gìn cho cô ấy. Thời gian đầu mới về, chúng tôi cũng thường xuyên gặp gỡ và ngày nào tôi cũng gọi cho cô ấy, thậm chí cô ấy cũng đã từng về nhà ăn cơm với gia đình tôi.

Tôi cảm thấy mình thật hạnh phúc khi có được cô ấy và muốn sau này cô ấy học xong sẽ lấy cô ấy làm vợ. Nhưng cô ấy còn đang học lớp 12, lại là chị cả, dưới còn 2 em nhỏ không muốn lấy chồng sớm mà muốn đi nước ngoài lao động để giúp đỡ mẹ. Điều này khiến tôi thực sự lo lắng, nếu cô ấy đi tôi sẽ phải đợi và sợ cô ấy sẽ yêu người khác nơi xứ người.

Tôi cũng cảm thấy bối rối vì gia đình tôi muốn tôi đi làm rồi lấy vợ để ổn định. Năm nay tôi 26 tuổi rồi, về nhà được 3 tháng mà vẫn chưa xin được việc. Tôi không muốn cô ấy đi nhưng lại không lấy gì bảo đảm tương lai cho cô ấy, bản thân chưa kiếm được việc làm sao có thể lo được cho gia đình sau này.

Tôi bắt đầu cảm thấy chán nản và bắt đầu nghĩ ngợi nhiều hơn, đồng nghĩa với việc ít quan tâm đến cô ấy hơn, đã có lúc tôi muốn dừng lại nhưng tôi vẫn còn yêu cô ấy rất nhiều và cũng không muốn cô ấy bị tổn thương.

Mới đây thôi, cô ấy còn nói với tôi rằng “Anh chỉ cần biết em chỉ có mình anh thôi”, vậy mà ba ngày sau cô ấy nói chia tay tôi vì không còn yêu tôi nữa. Thật sự khi nghe những lời này tôi tưởng cô ấy chỉ giận tôi mà nói như vậy nhưng cô ấy đã rất cương quyết, mặc cho tôi níu kéo thế nào thậm chỉ là làm đau chính bản thân để chứng minh rằng tôi yêu cô ấy nhưng vẫn không lay chuyển được. Cô ấy nói “anh sẽ quên được em, phải sống tốt và sẽ tìm được người tốt hơn hơn em, giờ thì mình chỉ có thể làm anh em thôi “.

Tôi thật sự ân hận khi đã làm cô ấy thấy mệt mỏi và mất niềm tin vào tình yêu của tôi. Tôi thấy chán nản, trống vắng quá! Tôi muốn cô ấy cho tôi thêm một cơ hội nữa nhưng không được. Tôi phải làm sao đây?

Bạn đọc giấu tên

Phải Làm Sao Để Quên Được Em

Tôi tên Tú-năm nay 23 tuổi. Như bao người trẻ khác, sau khi tốt nghiệp ra trường, nộp CV và xin được công việc như tôi mong muốn từ lâu “Maketing online”, cũng có thể tạm gọi là may mắn.

Tôi làm được khoảng 2 tháng thì em bắt đầu được nhận vào làm với vai trò là tư vấn viên chăm sóc khác hàng. Vốn dĩ tôi không để ý đến em nhiều lắm, thế nhưng qua những buổi liên hoan công ty thì em thật sự khiến tôi bị thu hút. Những lần đầu tiếp xúc, em cho tôi cảm nhận đó là một cô gái xinh đẹp với khuôn mặt rạng rỡ, nước da trắng nõn nà với thân hình mũm mĩm đáng yêu. Lúc nào em cũng dịu dàng, luôn biết cách làm mọi người cười, chính những điều đó đã khiến tôi đã tự nhủ với lòng mình là phải chinh phục và có được em.

Sau những cố gắng thì tôi cũng đã tiếp cận được với em, tôi và em bắt đầu bằng những buổi đi chơi, xem phim, ăn uống. Cứ như gặp phải cơn say, cảm giác lâng lâng mà mình không muốn tỉnh, sau những lần đó tôi lại càng bị em cuốn hút hơn. Em khiến tôi thổn thức, khát khao chinh phục và sở hữu, thậm chí tôi có thể đến bên em bất cứ khi nào em cần.

Tôi có nói chuyện với em để rõ ràng mọi chuyện thì em chối quanh và nói chỉ là nói chuyện xã giao bình thường, vì yêu em nên tôi đã chấp nhận bỏ qua. Người ta nói khi yêu thường mù quáng quả nhiên không sai. Rồi trong công ty những lời bàn tán về em nhiều hơn, thậm chí còn bóng gió việc em đi chơi với người này người nọ. Tôi đã cố bỏ qua, cố tự huyễn hoặc bản thân mình đó không phải là sự thật.

Để rồi…chính mắt tôi đã bắt gặp em tay trong tay với người khác nói chuyện thân mật, thậm chí gã kia còn hôn lên má em, còn em thì cười hạnh phúc. Tôi tự tát vào mặt mình để chắc chắn rằng những điều tôi đang nhìn thấy phải chăng là sự thật.

Chứng kiến tận mắt, tự dặn lòng mình rằng là hãy quên em đi nhưng mỗi khi bắt gặp ánh mắt của em, nhưng sâu trong đôi mắt đó dường như có 1 ma lực nào đó luôn khiến tôi luôn bị giằng xé, nửa hận, nửa yêu như một vòng luẩn quẩn không thoát ra được.

Sau lần đó chúng tôi cãi nhau to, em quyết định nghỉ việc và bảo rằng cần có thời gian suy nghĩ, và tôi không thể làm gì khác hơn ngoài việc đồng ý. Cảm giác hụt hẫng khiến tôi trống trải vô cùng. Thế nhưng không thể phủ nhận được rằng tôi vẫn yêu em.

Thật khó khăn để mọi thứ có thể trở lại quỹ đạo bình thường. Tôi lại đi làm, chăm chỉ như một con ong, thi thoảng cà phê với lũ bạn, và đêm về…nhớ em!Một buổi tối sau khi đang lướt fb thì bỗng có tin nhắn của em. Mở đầu bằng những lời hỏi thăm về sức khỏe và công việc rồi gia đình …, sau buổi tối hôm đó những tin nhẵn của tôi và em bắt đầu nhiều hơn, tôi và em đã gặp nhau và em ngỏ ý định muốn quay lại với tôi. Nghe lời em nói, trái tim tôi một lần nữa lại không thể kiểm soát được, tôi chấp nhận những quá khứ không tốt về em để hướng tới cùng em một tương lai tốt hơn. Nhưng tôi vẫn lo sợ 1 ngày em sẽ lại phản bội tôi, lại một lần nữa chịu nỗi đau em gây ra. Không thể phủ nhân mặc dù rất yêu em nhưng tôi không thể nào nói lời chia tay với em được.

Hãy cho tôi lời khuyên tôi nên làm gì?

Tiếng Gà Ấy, Làm Sao Mà Quên Được !

Tinh mơ này lại vừa nghe thấy tiếng con gà từ nhà hàng xóm cất lên. Tiếng hơi yếu ớt và có chỗ đứt khúc. Thì ra nó bệnh, chiều qua nói chuyện với người chủ con gà mới biết nó bệnh đã mấy ngày. Chủ là người thương con vật nuôi nên không thịt nó hoặc là gà bệnh ăn thịt không ngon mà lại sờ sợ nên sáng nay còn tiếng nó đó. Nói chuyện, người chủ gà khoe là bà ta có quen một người thiến gà giỏi, “nhà ông ấy gà con nào cũng ú nụ”- người phụ nữ nói.

Sợ bà ta có thể chạy theo mã gà mà thiến nó nên đã có vài lời can, đại khái đánh vào sự sợ ác của phụ nữ, nói “Trời sinh nó ra như thế, nó sống được là bao, chị không thấy buổi sáng vắng tiếng nó là buồn hay sao ? Chị nên cho nó sống tự nhiên theo đời của nó. Trời sinh ra thế mà.”. Không biết cuộc vận động cứu con gà có hiệu quả hay không, nhưng lúc trò chuyện thấy người phụ nữ có hơi đỏ mặt về lời can thiến con gà.

Có tiếng gà gáy sáng, có tiếng gà gáy trưa khá lãng mạn ngay giữa những con người đang tạm bị tách ra khỏi cộng đồng là vì thế. Sáng sớm, tiếng Ò ó o o của chúng được anh em dịch thành…” tập thể dục đi ” nghe cũng ổn ổn. Giờ nhớ lại, tôi không biết ngày về của mình trải qua mấy thế hệ gà như vậy, nhưng tôi nhớ rất rõ tiếng gà và con gà mẹ dắt con đi ăn trong trại cải tạo đã giúp tôi có những công việc lặt vặt ngoài giờ lao động, như chăm sóc mẹ con chúng một góc nhỏ có mái che yên ấm, không có lúa nhưng có cơm rơi, một ít rau muống rải cho chúng. Những khi buồn và cảm thấy lạnh lòng cô đơn tôi thường lùa bàn tay vào cánh con gà mẹ tìm hơi ấm từ nó. Những lúc đấy con gà như hiểu ý chủ, nó nằm im và dường như người nó tỏa ra hơi ấm nhiều hơn để san sẻ bớt cho tôi. Lâu lâu sợ nó chán ăn cơm tù, tôi đã đào trùn cho mẹ con, bà cháu nó có chút chất đạm.

Một lần bỗng nhiên mất con gà mẹ, lòng tôi buồn thương không kể xiết, có một chút áy náy với lũ con ở nhà, lại thương cho con vật đã theo tôi vào đây mà không có ngày về. Bẵng một thời gian, khi cái buồn đã tạm nguôi thì một sáng con gà mẹ dẫn bầy con mới nở về, mẹ con chúng đến đúng gốc cây trứng cá cạnh chỗ tôi nằm, con mẹ cục cục lớn hơn lệ thường. Chạy đến đón nó mà lòng vui hơn cả tin được ra trại. Trong hoàn cảnh “gió đưa cây cải về trời/ rau răm ở lại chịu đời đắng cay” như thế, sự trở về của một con vật khiến lòng ấm áp biết bao nhiêu. Thì ra con gà nổi hứng ngại chỗ đông người đã tìm một bụi cây để đẻ và ấp trứng, khi mẹ tròn con vuông thì nó nghĩ đến tôi, không bỏ rơi con người cô đơn yêu thương nó trong hoàn cảnh mà chắc nó cũng hiểu và chia sẻ.